清明古诗带拼音

14

第1个回答  2022-09-23

1、《清明》唐·杜牧

清明时节雨纷纷(qīng míng shí jiē yǔ fēn fēn),

路上行人欲断魂(lù shàng xíng rén yù duàn hún)。

借问酒家何处有(jiè wèn jiǔ jiā hé chù yǒu),

牧童遥指杏花村(mù tóng yáo zhǐ xìng huā cūn)。

2、《清明》宋·黄庭坚

佳节清明桃李笑(jiā jiē qīng míng táo lǐ xiào ),

野田荒冢只生愁(yě tián huāng zhǒng zhī shēng chóu )。

雷惊天地龙蛇蛰(léi jīng tiān dì lóng shé zhé ),

雨足郊原草木柔(yǔ zú jiāo yuán cǎo mù róu )。

人乞祭余骄妾妇(rén qǐ jì yú jiāo qiè fù ),

士甘焚死不公侯(shì gān fén sǐ bú gōng hóu)。

贤愚千载知谁是(xián yú qiān zǎi zhī shuí shì ),

满眼蓬蒿共一丘(mǎn yǎn péng hāo gòng yī qiū )

相似回答